Bị Ép Kế Thừa Lão Bà

Chương 17: Ba Thứ Đều Dính



Tư thế ngồi của Đầu Rong Biển vô cùng ngoan ngoãn, thậm chí còn ngoan ngoãn hơn Cố Ỷ ngồi trong lớp nghe cô giáo giảng hồi tiểu học. Nó ngồi với tư thế hai chân chụm sát lại, sát đến mức giữa hai bắp đùi không có một tí khe hở. Hai cánh tay ngoan ngoãn đặt trên đùi. Ngay cả tần suất nhiễu nước của đám rong trên đầu nó cũng giảm hơn trước rất nhiều.

Tư thế siêu ngoan khiến Cố Ỷ phải nhìn thêm vài lần.

Sau đó, ánh mắt của cô dời về cái quầy trước mặt. Trên mặt kính bây giờ đã tụ một vũng nước bởi vì hành động bạo kích vừa rồi của tên Đầu Rong Biển. Vũng nước dơ vô cùng, mùi thúi xộc thẳng vào mũi.

Để hình dung thứ mùi đó, nó như mùi của cái đầm nước có hai con cá chết. Xác cá bắt đầu thối rữa, vừa tanh vừa thúi lẫn chút mùi bùn đất của nước sông.

Mùi thúi khó chịu đến mức Cố Ỷ phải che mũi, phe phẩy bàn tay nhằm xua đi cái mùi đó.

Khương Tố Ngôn đáp xuống bên cạnh Cố Ỷ. Nàng đưa ngón tay ra. Cái ghế đang ngã xuống đất tự động dựng lên, thành thật đặt sau lưng Cố Ỷ. Chỉ cần cô muốn ngồi là có thể ngồi xuống được vững vàng.

Nhưng Cố Ỷ hoàn toàn không có ý định ngồi, thậm chí còn muốn chạy xa do cái mùi kia quá kinh khủng. Nếu cô còn tiếp tục ngửi có khi sẽ bất tỉnh vì nó.

Dĩ nhiên, cái mùi này chỉ có tác dụng với một mình Cố Ỷ. Dù là Khương Tố Ngon hay tên Đầu Rong Biển, cả hai không nhận ra cái mùi khủng khiếp đó, giống như không ngửi thấy.

Cố Ỷ uất ức: 'Bộ cô không ngửi thấy cái mùi đó hả?'

Khương Tố Ngôn nhìn dáng vẻ uất ức của Cố Ỷ, lại nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn của tên Đầu Rong Biển.

Ngón tay nàng hơi cong lại. Cái khăn lau trên lầu bỗng dưng bay xuống mặt quầy. Nàng nói với Đầu Rong Biển: 'Lau sạch sẽ'.



Đầu Rong Biển cũng thấy uất ức nhưng nó không thể không cầm cái khăn. Nó dùng bàn tay đen nhánh cẩn thận từng ly từng tí lau sạch vũng nước trên quầy.

Mặt quầy còn chưa lau xong. Cố Ỷ đã chỉ vũng nước dưới chân nó: 'Lau luôn cái này! Không lau sạch, tối nay ngươi đừng hòng được ra khỏi đây!'

Đầu Rong Biển uất hận. Nhỏ Cố Ỷ này chỉ biết cáo mượn oai hùm nhưng thân đầu rong như nó lại không thể làm được gì. Nếu bây giờ nó không lau, có lẽ tối nay nó sẽ không ra được nơi này, có khi còn bị nhốt lại làm đồ ăn cho tên đại quỷ kia như lời Cố Ỷ đã nói.

Sớm biết là vậy, nó đã không đến đây. Thêm một hàng xóm cũng đâu có chi lớn lao.

Đầu Rong Biển ngồi xổm xuống, cầm khăn nhỏ lau đi tất cả vũng nước mà nó mang đến. Tuy nhiên, nó không thể lau sạch hết vì cái khăn kia quá nhỏ, chẳng bao lâu đã thấm đầy nước.

Nhưng ở đây không có ai nuông chiều nó cả.

Ngay lúc Đầu Rong Biển ngồi xổm lau nước, Cố Ỷ đã đưa tới một cái xô: 'Lau sạch cho tôi.'

Đầu Rong Biển ngẩng đầu nhìn Cố Ỷ. Nếu như nó có mắt, Cố Ỷ khẳng định nó đang trừng mắt với cô. Nhưng trên đầu nó chỉ có rong biển mà thôi, mà rong biển thì không biết tỏ thái độ. Cho nên, cô coi như nó không hề chịu uất ức mà là rất sẵn lòng làm điều đó.

Sau khi Đầu Rong Biển cẩn trọng lau sạch nước dưới chân, nó lại ngoan ngoãn khép nép ngồi về chỗ. Nó nói chuyện cũng trở về trạng thái trước khi kích động.

'Ta thấy ngươi nên bàn bạc với bạn cùng nhà của ngươi trước đi. Nếu như thực sự không làm được thì đến tìm ta. Nhưng chúng ta thống nhất giá cả trước đã. Nếu như ngươi tới tìm ta giúp đỡ, ta phải thu một phần mười hồn lực của ngươi xem như là thù lao.'

Nghe tới con số một phần mười, đám rong trên đầu tên Đầu Rong Biển bỗng ngừng nhiễu nước biển thị chủ nhân của nó đang cực kỳ kinh ngạc.

Cố Ỷ biết một phần mươi hồn lực cũng đủ khiến sinh mạng của nó chịu thống khổ. Nhưng cô đang buôn bán độc quyền, đằng sau còn có vũ lực bức hiếp, quá đáng một chút thì đã là chi?

Nói thật ra, cô cũng không có năng lực giúp tên Đầu Rong Biển. Sở dĩ, cô kêu giá như thế cũng để khuyên nó lùi bước. Cô đương nhiên biết con số một phần mười này rất lớn. Nếu đổi lại là cô, phải trả một phần mười hồn lực tích cóp bao lâu nay chỉ để đuổi đi bạn cùng nhà, quả thực cô cũng không nỡ.

Nếu Đầu Rong Biển thấy cái giá này quá mắc, nó sẽ không để Cố Ỷ giúp nó, chỉ có thể chủ động rời đi. Giống như Cố Ỷ đã nói, cuộc giao dịch này bất thành không phải do cô không có bản lĩnh làm mà do tên Đầu Rong Biển kia quá nghèo nên không trả nổi thù lao.

'Cái giá này... cũng không phải quá mắc...'

Đầu Rong Biển còn chưa dứt lời đã nhận được ánh mắt khinh thường của Cố Ỷ. Ánh mắt tựa như đang nói: Nghèo kiết xác.

Đầu Rong Biển từ lâu đã không còn biết cái gì là hô hấp nhưng trong chớp mắt nó bỗng cảm thấy nhịp thở nghẹn lại. Giờ phút này nó chỉ muốn quất vào cặp mắt khinh thường đó của Cố Ỷ.

Thế nhưng, nó không làm được. Không chỉ không dám làm, nó còn cúi đầu rụt rè e sợ.

Đầu Rong Biển rất muốn chửi một câu: Cô bảnh lắm!

Nó không muốn chi nhiều hồn lực chỉ để đi đối phó với bạn cùng nhà mới tới kia. Nó chỉ có thể tranh thủ lúc Cố Ỷ còn đang khoái chí khoát khoát tay, rời khỏi tiệm vàng mã thật êm đẹp.

Nó nhẹ nhàng lui ra ngoài từ cửa bên hông, lúc đi ra còn thuận tay đóng cửa lại. Làm xong hết thẩy, nó vọt nhanh như một làn khói, ngoảnh lại nhìn cũng không.



Cố Ỷ đợi một hồi xác định không còn khách đến mới khóa cửa tiệm, tắt đèn, cùng Khương Tố Ngôn lên lầu.

Cô lập tức đi tắm. Cô không chịu cái mùi khủng khiếp đó.

Mặc dù nước của Đầu Rong Biển chỉ nhiễu xuống đất xuống quầy nhưng Cố Ỷ vẫn luôn thấy trên người cô đã dính mùi đó.

Cái khăn đó cũng không cần nữa, ngày mai quăng sọt rác.

Lúc sấy tóc, Cố Ỷ không kìm được mà ngồi phê phán tên Đầu Rong Biển với Khương Tố Ngôn: 'Cô coi đó, tại sao nó cứ nhất quyết tìm chúng ta tới đối phó với bạn mới của nó? Nhìn nó cũng rất lợi hại, tôi thấy nó còn mạnh hơn tên Đen Ngòm, tại sao nó không ra tay với bạn mới? Nó cũng có nói bạn mới của nó còn mơ mơ màng màng, mới chết không lâu mà?'

Trong tiếng thổi gió inh ỏi của máy sấy tóc, tiếng nói của Cố Ỷ cũng bị át nhưng cô không nói cho người nghe. Dù tiếng máy sấy ồn ào, Khương Tố Ngôn vẫn nghe tiếng cô rõ ràng.

Trong lúc Cố Ỷ sấy tóc, Khương Tố Ngôn đang an vị ngồi trên giường chơi điện thoại của Cố Ỷ. Bây giờ nàng đã rành điện thoại. Nàng đang chơi màn thứ 50.

Đợi tiếng vượt ải kết thúc, nàng mới trả lời cô: 'Bởi vì bạn mới của nó mạnh hơn nó. Nó đánh không lại.'

Tiếng 'cùm cụp' vang lên. Cố Ỷ tắt máy sấy tóc, chải gọn mái tóc. Trước đó, cô có nhuộm tóc màu vàng nhưng nay tóc đã phai màu rất nhiều. Tóc mọc ra là màu đen, nhìn vào giống như đang nhuộm hai màu.

Người bình thường nếu bị phai màu tóc nhìn vào rất lôi thôi nhưng đổi lại là Cố Ỷ thì nó có thể gọi là trào lưu mới.

Ngắm nhìn gương mặt động lòng người của mình, Cố Ỷ lấy kem dưỡng thoa mặt. Hồi đó, dù cô không dùng hàng hiệu nhưng mỹ phẩm đều là nhãn hiệu mà đám học sinh yêu thích. Bây giờ nghèo rớt mồng tơi, cô chỉ còn xài kem dưỡng da mặt.

Làm xong tất cả, Cố Ỷ lấy laptop ra, ngồi xuống bên cạnh Khương Tố Ngôn.

'Không đến nổi vậy chứ? Bạn mới của nó vừa mới chết thôi mà? Dạng đó cũng đánh không lại? Trước đây cô từng nói với tôi, thực lực liên quan chặt chẽ với thời gian tử vong mà.'

Khi Khương Tố Ngôn nói câu đó, Cố Ỷ đã biết Khương Tố Ngôn mạnh tới mức nào rồi. Một đại quỷ ngàn năm, còn con quỷ nào hơn nàng?

Cố Ỷ không tin đại quỷ ngàn năm sẽ nhiều như nấm mọc sau mưa cũng không phải dạng đi dạo siêu thị mua được mấy ký. Nhất định sẽ giống như đãi cát tìm vàng, ít ỏi thấy thương.

Mặc dù Đầu Rong Biển có khả năng chết không quá lâu nhưng bạn mới của nó chỉ vừa mới chết. Theo sự lý giải của Cố Ỷ, Đầu Rong Biển chắc chắn phải mạnh hơn bạn mới của nó mới đúng. Vì thế, khi nó tới nhờ cô giúp đỡ, cô thấy kỳ lạ.

Bây giờ Khương Tố Ngôn còn nói có thể Đầu Rong Biển đánh không lại bạn mới của nó. Điều này càng khiến cô quá đỗi ngạc nhiên.

Khương Tố Ngôn thắng màn thứ 51. Nàng để điện thoại xuống, mở laptop của Cố Ỷ ra, sau đó chỉ chỉ màn hình. Cô hiểu ý. Nàng muốn xem tập mới của phim truyền hình.

Cố Ỷ mở trang web, vừa đăng nhập tài khoản VIP vừa nghe Khương Tố Ngôn giải đáp thắc mắc.

'Chết lâu chỉ là một trong những nguyên nhân khiến quỷ mạnh thôi, còn rất nhiều nguyên nhân khiến một con quỷ mạnh lên. Đầu tiên, một con quỷ ăn nhiều con quỷ khác hoặc ăn nhiều người cũng sẽ khiến cho sức mạnh của nó tăng cao. Thậm chí, quỷ mới chết một năm đã ăn rất nhiều người rất nhiều quỷ có khi còn mạnh hơn một con quỷ trăm năm trường kỳ không ăn gì cả.'



'Quỷ vừa mới ra đời đã mạnh, không ngoài ba nguyên nhân.'

Trong lúc Khương Tố Ngôn nói chuyện, Cố Ỷ đã nhấn nút play cho tập mới của phim truyền hình. Ca khúc chủ đề đầu phim chậm rãi vang lên. Khương Tố Ngôn dừng lại vài giây, mới nói ra ba nguyên nhân đó.

'Mệnh cách cực hung, hàm oan uổng mạng, chôn ở đất hung. Chỉ cần dính một trong ba điều này cũng sẽ tạo ra một con quỷ dù mới chết còn mơ hồ nhưng cực kỳ mạnh mẽ.'

'Con quỷ vừa rồi sở dĩ không muốn ở chung với bạn mới, ta suy đoán vị trí nó ở là nơi cực hung, nhiều năm qua nơi đó đã tu dưỡng nó, cho nên nó không đồng ý chia sẻ miếng đất quý đó cho ai.'

Cố Ỷ nhanh tay tua nhanh qua ca khúc chủ đề. Phim truyền hình bắt đầu phát nội dung kế tiếp. Nam chính anh hùng cứu mỹ nhân vì thế xảy ra hiểu lầm với nữ chính.

Khương Tố Ngôn bị nội dung phim hấp dẫn, đã quên mất lời muốn nói. Cố Ỷ tiếp tục truy vấn: 'Sau đó thì sao? Nếu như Đầu Rong Biển đang ở chỗ cực hung, vậy con quỷ mới sinh mà Đầu Rong Biển đánh không lại kia chắc chắn đã được chôn ở đất hung!'

Khương Tố Ngôn mất hứng liếc Cố Ỷ: 'Đúng vậy.'

Nàng không muốn tiếp tục nói. Cô chỉ đành ngồi coi phim cùng nàng. Đợi đến khi hết tập phim chuẩn bị xem tiếp tập sau, cô đột nhiên hỏi: 'Khi đó tại sao cô biến thành lệ quỷ?'

Màn hình máy tính tỏa ánh sáng trắng vẩy vào gương mặt trắng như tờ giấy của Khương Tố Ngôn, càng làm nổi bật vẻ dọa người của nàng.

Khương Tố Ngôn cười lạnh: "Ta, ba thứ đều dính."

Cố Ỷ vô thức nuốt nước miếng.