Trọng Sinh Mỹ Nhân Ngư

Chương 37: ️



Tác giả: Thẩm Tang Du

Editor: kkoten

Nạp Lan Chi nhìn thông báo, lướt Weibo, cuối cùng biết là vì sao, dưới Weibo của cô bình luận cũng một mảnh hoa hoè loè loẹt, nhìn thấy làm người buồn cười.

Ngay sau đó Nạp Lan Chi liền đã phát Weibo.

Sơn chi cute: Cảm ơn mọi người quan tâm, đóng quảng cáo là ngoài ý muốn, lúc trước đi M thăm người thân, trời xui đất khiến đóng quảng cáo mỹ nhân ngư. Hy vọng mọi người chú ý tới Thế Vận Hội Trẻ nhiều hơn.

Sư huynh sư tỷ cũng trêu chọc các loại.

Mao Lanh Canh v: Tiểu sư muội lợi hại, đóng quảng cáo cũng phải đóng ở nước ngoài. Thế Vận Hội Trẻ cố lên.

Ngô An v: Đều nói tiểu sư muội không giống vận động viên bơi lội, mà giống người mẫu nhiều hơn, nguyên lai sự thật là thật sự.

Trịnh Khải Ninh v: Tiểu sư muội giấu thật kĩ, có thể vượt vòng rồi.

Cả Trương Chấn cũng tới cắm một chân, Trương thư ký v: Em gái A Chi 666, về sau anh tìm em tới làm đại ngôn.

Chuyện mới lạ, cộng đồng mạng liền sôi nổi suy đoán quan hệ Trương Chấn cùng Nạp Lan Chi, Trương Chấn bối cảnh thâm hậu, có tiền tùy hứng, cùng người trong giới giải trí có chút không rõ quan hệ, tùy tiện một cái tin tức liền có thể thành hot search.

Nạp Lan Chi đang tiến hành thi đấu vòng bán kết 200m, có lẽ liên quan đến Nạp Lan Chi người đến xem đông hơn, hội trường chật ních, phóng viên truyền thông cũng trà trộn vào không ít.

Nạp Lan Chi lại một lần đoạt được vị trí người về đích đầu tiên trong tổ, từ phòng nghỉ thay quần áo đi ra ngoài, mới vừa ra hậu trường, các phóng viên vây quanh lại, huấn luyện viên bảo vệ Nạp Lan Chi: "Các người làm cái gì?"

"Nạp Lan Chi, Nạp Lan Chi, xin hỏi cô cùng Trương Chấn có quan hệ gì."

"Nạp Lan Chi, cô tham gia năm vòng thi đấu đều về đích đầu tiên, hơn nữa cô đã là đội viên Đội Quốc Gia, có người cho rằng chuyện này không công bằng, cô thấy thế nào?"

"Nạp Lan Chi, tiểu hoa đán Chu Tô công khai ủng hộ cô, cô có gì muốn nói không?"

Nạp Lan Chi cúi đầu, nhân viên công tác cũng chạy nhanh lại đây giữ gìn trật tự.

Huấn luyện viên vội nói: "Hiện tại chỉ trả lời mười vấn đề, vận động viên đã mệt, phải quay về nghỉ ngơi, các vị thứ lỗi."

Nạp Lan Chi thuận thế trả lời đơn giản mấy câu, ngôn nhiều tất thất, truyền thông đưa tin lại thích bắt gió bắt bóng, nếu một câu nói không đúng, rất dễ bị bắt lỗi, hồi Trịnh Khải Ninh mới vừa hot liền thường xuyên có chuyện như vậy xảy ra.

Trả lời xong mười câu, phóng viên vẫn đuổi theo không bỏ, Nạp Lan Chi được nhân viên công tác hộ tống ra ngoài, ngồi trên xe chuyên dụng, phóng viên còn vây quanh ở ngoài xe.

Diệp Tử Ninh trêu ghẹo nói: "Nạp Lan Chi hưởng thụ đãi ngộ ảnh hậu nha."

"Tôi đây khẳng định gây khó dễ với cậu mới được."

Nạp Lan Thừa Lập cùng Thẩm Dĩnh từ con trai nói mới biết được chuyện con gái đóng quảng cáo bị người ta đào ra, cả nhà đều có chút lo lắng cho cô, trong ngày liền lái xe tới thành phố N, xét thấy sáng mai thi đấu, huấn luyện viên không cho cô đi.

Nạp Lan Chi và Diệp Tử Ninh ở cung một phòng, Diệp Tử Ninh thức thời đem không gian để lại cho bọn họ.

Thẩm Dĩnh lôi kéo tay Nạp Lan Chi, lo lắng sốt ruột nói: "Lúc trước đóng quảng cáo cũng không nghĩ nhiều như vậy, giờ bị đào ra có phải ảnh hưởng không tốt cho con hay không."

"Không ảnh hưởng, mẹ không cần lo lắng."

Nạp Lan Tông tùy tiện nằm: "Có cái gì ảnh hưởng a, đây là chuyện tốt, nói không chừng sau Thế Vận Hội Trẻ, đại ngôn đều sẽ tìm tới cửa, lần này tới cũng sẽ không như lần trước mấy thể loại không lên được mặt đài kia."

"A Chi là vận động viên, không phải minh tinh." Nạp Lan Thừa Lập hổ mặt nói, thế kỷ trước bơi lội chỉ là bơi lội, Nạp Lan Thừa Lập còn không biết bây giờ có không ít vận động viên nổi tiếng đều sẽ nhận một ít đại ngôn để đề cao giá trị con người, thứ hai cũng là vì sau này giải nghệ tích lũy chút tiền.

"Ba, hiện tại vận động viên có danh tiếng đều tiếp đại ngôn, vận động viên cũng chỉ có mấy năm thời kỳ hoàng kim thì tiền lương mới cao, sau khi giải nghệ còn có thể làm gì nữa chứ, hiện tại nhà nước cũng cho phép vận động viên hành động như vậy, tiếp chút quảng cáo tích lũy chút tiền cũng tốt."

Nạp Lan Thừa Lập không thể tiếp thu vận động viên kiểu mới như vậy, ông là vận động viên thế hệ trước, vận động viên nên chuyên chú với sự nghiệp tư tưởng tập luyện.

"Như thế, Lưu Tường không biết đại ngôn nhiều ít sản phẩm, mỗi ngày ở trên TV nhìn thấy cậu ta, về sau cũng có thể ở TV nhìn thấy A Chi nhà của chúng ta rồi." Thẩm Dĩnh không Nạp Lan Thừa Lập cái, con gái có thể kiếm ít tiền bảo đảm sinh hoạt về sau, cớ sao không làm.

"Ân. Ba mẹ, anh khi nào làm rượu mừng vào đại học? Thi đấu xong, con có thể không về thành phố B, trực tiếp quay về thành phố S, lần này kỳ nghỉ hẳn có thể dài hơn." Nạp Lan Chi đã sớm cùng Vương Thiến báo qua, lần này hẳn có thể nghỉ nửa tháng.

Thẩm Dĩnh kinh hỉ nói: "Kia vừa lúc, mẹ và ba con thương lượng cuối tháng tám làm, vốn dĩ cũng không biết nha đầu con có thể xin nghỉ hay không, thật vừa lúc."

"Con còn mấy ngày nữa thì kết thúc? Ba ba đến lúc đó tới đón con về."

"Không cần, con tự mình ngồi xe về là được, tới thành phố N cũng mấy lần rồi, con còn chưa hảo hảo chơi đùa." Nạp Lan Chi cảm thấy cha mẹ đã vì cô bôn ba quá nhiều, thành phố B cũng đi được, thành phố N gần như vậy, mình cô có thể trở về.

Nạp Lan Tông lập tức nói: "Con lưu lại bồi A Chi thi xong, chơi mấy ngày rồi mang con bé về."

Thẩm Dĩnh cùng Nạp Lan Thừa Lập do dự chút liền đáp ứng, Nạp Lan Tông đã thành niên, mùa hè năm nay bằng lái cũng đã có. Thẩm Dĩnh là nhân viên công vụ, thời gian nghỉ phép cố định, Nạp Lan Thừa Lập hiện tại sinh ý làm lớn, trừ bỏ Trung Tâm giải trí Ngu Nhạc, Nạp Lan Thừa Lập còn đầu tư khách sạn và nhà xưởng, cũng không phải người rảnh rỗi.

Bởi vì Thẩm Dĩnh ngày mai còn phải đi làm, hai người đem Nạp Lan Tông thu xếp xong liền đi.

Ngày thứ hai, Nạp Lan Chi tham gia trận chung kết 200m bơi tự do.

Trước mười phút bắt đầu, hội trường đã ngồi kín chỗ, phía trước còn có người đứng xem.

Nạp Lan Chi ra khỏi hậu trường, liền nghe trong khán phòng có người lớn tiếng kêu to tên cô, không phải thưa thớt vài người, mà là một nhóm thanh âm chỉnh tề.

Nạp Lan Chi nhìn qua, đập vào mắt chính là một cái bảng lớn, còn là cái loại tỏa sáng này, có điểm giống buổi biểu diễn ca nhạc. Trên bảng viết "Nạp Lan Chi, cố lên!"

Một nhóm nữ sinh nhìn thấy cô nhìn qua lại càng thêm kích động, lớn tiếng kêu to tên cô.

Nạp Lan Chi hơi hơi mỉm cười, là fans của cô sao? Cô hiện tại cư nhiên có fans?

Đứng ở trước đường bơi, Nạp Lan Chi hít sâu một hơi, nhìn nước hồ bơi màu lam hiện ra thân ảnh của cô, Nạp Lan Chi mang kính bơi lên, phát lệnh viên hô chuẩn bị làm tốt tư thế, tiếng súng vang lên, đồng thời nhảy vào đường bơi.

Nạp Lan Chi mới đầu bảo trì một cái khoảng cách vừa phải, dẫn đầu mọi người, nhưng cũng không ném xa bọn họ. Ở chỗ xoay người thứ nhất bắt đầu kéo ra khoảng cách, tổng cộng ba lần xoay người.

Ở cái xoay người thứ ba, Nạp Lan Chi đã dẫn đầu cách người ở vị trí thứ hai hơn phân nửa cái thân mình.

"Cô ấy sao có thể làm được như thế! Quá sức ngoài tưởng tượng rồi." Hoàng Đông Đảo khiếp sợ nhìn thân ảnh của Nạp Lan Chi ở trong nước.

"Bạn là fans mới sao? A Chi nhà chúng ta chính là luôn bơi độc đáo như vậy, lúc cô ấy xoay người là độc đáo nhất trên thế giới, sức bật kinh người. Cô ấy đã không còn ở tiêu chuẩn tuyển thủ thanh thiếu niên nữa rồi, loại thi đấu này đối với cô ấy mà nói không còn ý nghĩa." fans bên người Hoàng Đông Đảo nói.

Lại có người chen vào nói: "Có người cảm thấy A Chi của chúng ta tham gia Thế Vận Hội Trẻ mùa hè, đối với các tuyển thủ khác là không công bằng, tôi đây chỉ ngại loại thi đấu này vũ nhục A Chi của tôi thôi ấy, tuy rằng A Chi là đội viên Đội Quốc Gia, hơn nữa từng lấy qua giải thưởng quốc tế, nhưng A Chi cũng mới mười bảy tuổi a, thực lực vượt qua các tuyển thủ khác một mảng lớn, chỉ có thể cho thấy mặt các tuyển thủ khác không có nỗ lực bằng A Chi thôi."

Các fan sôi nổi phụ họa, Hoàng Đông Đảo chỉ có thể ngơ ngác nhìn Nạp Lan Chi phía dưới đem khoảng cách càng kéo càng lớn.

Gần đến cuối cùng, tất cả các tuyển thủ đều đều tăng tốc, nhưng có thể thấy được, mặc kệ các tuyển thủ khác tăng tốc thế nào, so ra vẫn kém hơn tốc độ của Nạp Lan Chi, đây là khác biệt giữa trải qua huấn luyện quốc gia cùng chưa trải qua huấn luyện quốc gia.

Nạp Lan Chi dẫn đầu đụng tới nút cảm ứng, trên màn hình lớn lập tức thoáng hiện ra tên cùng thời gian, thời gian phía sau có một chữ new sáng mù mắt mọi người.

Phá kỷ lục!

"YEAH, lại phá kỷ lục!" Các fan sôi nổi hoan hô.

Hoàng Đông Đảo vẻ mặt mê mang: "Cô ấy trước kia cũng phá kỷ lục rồi sao?"

"Đúng vậy, giải đấu bơi lội thanh thiếu niên cả nước tổ chức ở Thượng Hải, cũng là phá kỷ lục 200m bơi tự do, 200m bơi tự do chính là buổi biểu diễn dành riêng của A Chi nhà chúng ta!"

Nhưng tham gia Thế Vận Hội Trẻ mùa hè đều là những tuyển thủ thanh thiếu niên đến từ các nơi trên thế giới, Nạp Lan Chi lại một lần nữa phá kỷ lục làm ban tổ chức Thế Vận Hội Trẻ đều rất cao hứng, Thế Vận Hội Trẻ là Thế Vận Hội Olympic thanh thiếu niên, phá kỷ lục cũng rất khó được.

Nạp Lan Chi tuy rằng chỉ có mười bảy tuổi, nhưng thiên phú của cô xuất chúng, đã là thành viên Đội Quốc Gia, hơn nữa đều ở trong các cuộc thi đấu mang tính quốc tế trổ hết tài năng, có thể thấy được thực lực của cô đã không còn ở trong khu thanh thiếu niên nữa, thực lực siêu cương phá kỷ lục đối cô mà nói hoàn toàn là chuyện bình thường.

Lại lần nữa cầm về một cúp phá kỷ lục, Nạp Lan Chi thỏa mãn cảm thấy so với ở Thượng Hải lúc trước càng mãnh liệt hơn, trách không được nhiều vận động viên lấy ước muốn cả đời đột phá cực hạn làm mục tiêu nhân sinh như vậy.

Hai cúp quán quân, một cúp phá kỷ lục, huấn luyện viên đội thiếu niên quả thực vừa lòng đến không thể lại thỏa mãn, đọi bơi của nước Z tại giới bơi lội thế giới không phải là một đội mạnh, ngày thường thi đấu, một đội có ba người đoạt giải đã không tồi rồi.

Phá kỷ lục làm cô ở trên đầu lại bỏ thêm một vòng hào quang, Nạp Lan Chi được 《báo thể thao 》 bầu chọn là thủ lĩnh của thế hệ nữ bơi lội mới. Các fan trêu chọc cô, sôi nổi gọi cô là thủ lĩnh.

Qua hai ngày, tất cả các hạng mục khác đều kết thúc, chỉ dư lại cuối cùng nội dung bơi tập thể.

400m bơi tiếp sức chỉ có trận chung kết, căn cứ xếp hạng thời gian mỗi Đội Quốc Gia, trực tiếp phân thắng bại.

Nạp Lan Chi bơi nhanh nhất, ba người còn lại đều bơi ở vị trí thứ ba hoặc thứ tư, làm người bơi thứ hai, Nạp Lan Chi đã chuẩn bị sẵn sàng, cảm ứng khí vang lên, Nạp Lan Chi liền nhảy vào đường bơi, phía trước cô có bốn tuyển thủ, chênh lệch không thể nói không lớn.

Đường bơi là 50m, chỉ có một lần xoay người, Nạp Lan Chi tốc độ cũng không phải nhanh nhất cộng thêm chênh lệch lớn, trên đường bơi chỉ đuổi kịp một người, thời điểm xoay người lại đuổi kịp một người, tiến vào tổ ba người.

Còn 50m cuối cùng, trong sân người hô cố lên càng ngày càng nhiều, Nạp Lan Chi nỗ lực tăng tốc, ở nửa đường lại đuổi kịp và vượt qua một người nữa.

Nhưng cuối cùng vẫn vô lực xoay chuyển được thế trận, ở vị trí thứ hai.

Ba đồng đội đều có chút khổ sở, nếu các cô bơi tốt một chút, có lẽ có thể chiến thắng! Tổ thứ nhất còn có thể hừng hực khí thế dừng ở ba hạng đầu.

"Cố gắng hết sức là được rồi." Nạp Lan Chi vỗ vỗ bả vai các cô, cá nhân thất bại là thẹn với chính mình, nhưng đoàn thể thất bại là thẹn với toàn bộ đội, cái loại cảm giác này cũng không dễ chịu.

Nạp Lan Chi xem qua đội bóng rổ của anh A Tông thi đấu, lúc thi đấu, sẽ có phạt bóng, tất cả đồng đội đều nói: "Tin tưởng chúng ta." Đúng vậy tin tưởng bọn họ, liền tính ngươi không tiến, chúng ta cũng có thể đoạt bóng lấy điểm. Tin tưởng đồng đội, đây là an ủi lớn nhất đối với đồng đội.

Bơi tiếp sức dừng lại ở vị trí thứ năm, trong mấy trăm quốc gia mà đứng thứ năm, đã là thành tích tốt rồi.

Thi đấu kết thúc, Nạp Lan Chi được nghỉ.

Buổi tối, hai người đi chúc mừng Nạp Lan Chi ở Thế Vận Hội Trẻ mùa hè đạt thành tích tốt, Nạp Lan Tông mang cô đi chợ đêm ăn khuya, Nạp Lan Chi uống ít rượu, mắt bắt đầu mông lung.

"Anh, hiện tại anh có vui không?"

Nạp Lan Tông uống một ngụm bia: "Rất vui a, sao có thể không vui chứ, tới tới tới, anh chúc em về sau trở thành quán quân Thế Vận Hội Olympic."

Nạp Lan Chi uống xong một ly rượu, chợ đêm ánh đèn sáng chưng, chiếu vào trên mặt Nạp Lan Tông, Nạp Lan Chi giống như lại thấy được Nạp Lan Tông thành thục sau này, một năm kia cô ở phương Bắc, hắn đến thăm cô, chuẩn bị tiền với nhân mạch cho cô.

Bọn họ cũng như thế này, ngồi ở chợ đêm, Nạp Lan Tông hỏi cô có hối hận hay không, cô lúc ấy trầm mặc, cô cũng không biết, nhưng khi cô ngẩng đầu lên nhìn thấy ánh mắt ôn nhu của Nạp Lan Tông, cô biết cô hối hận rồi.

Chính là hiện tại, cô không có hối hận, anh trai, anh cũng theo đã theo quỹ đạo anh nên đi rồi.

Nạp Lan Chi nhếch miệng cười, "Vậy là tốt rồi, anh vui là tốt rồi."

"Đứa nhỏ này uống rượu ngu người rồi!" Nạp Lan Tông nhéo nhéo mặt cô, "Kỳ thật, em vui vẻ mới quan trọng, anh bây giờ kiếm thật nhiều tiền, về sau đầu tư đóng phim điện ảnh, cho em làm nữ chính."

Nạp Lan Chi chụp bay tay hắn: "Anh đang làm cái gì mà kiếm nhiều tiền."

"Chơi cổ phiếu, may mà có em nhắc nhở anh, ngay từ đầu không dám đầu tư quá nhiều tiền, lỗ một chút, sau lại thăm dò phương pháp chơi, kiếm được cũng nhiều. Năm nay nghỉ hè, anh tính chơi lớn một lần, em có muốn đầu tư hay không?"

Nạp Lan Chi không chút do dự nói: "Em gần đây có tiền thưởng đoạt giải, em đem tiền đều đưa cho anh, anh đầu tư đi."

Nạp Lan Tông bật cười: "Liền tin tưởng anh như vậy? Không sợ anh thất bại hay sao."

"Thất bại liền thất bại, cùng lắm thì kiếm lại thôi. Anh muốn mua cổ phiếu gì?"

"Lần này anh góp nhặt rất nhiều tư liệu, tính toán làm lớn một chút, anh đã đem thị trường chứng khoán trong nước toàn bộ đầu tư, mục tiêu của anh là......."